Theo cái nhìn Sáng Thế Ký (18:16-33)
Trần Mỹ Duyệt
Thế giới có lẽ đang trải qua thời gian đen tối nhất trong lịch sử. Đại dịch Vũ Hán (Covid-19) vừa tạm ổn thì lại có biến thể Delta, và Omicro. Lần này sự khó khăn không đến từ Trung Cộng mà phát xuất do những biến thể của virus Covid và sự lây lan tại nhiều nơi trên thế giới.
Hậu quả của đại dịch Vũ Hán cho đến nay vẫn liên tục kéo theo những khủng hoảng, bất ổn. Cộng thêm những mâu thuẫn, căng thẳng của các cuộc tranh chấp chủng tộc, biên giới, thương mại, kinh tế, những bất đồng chính kiến, tôn giáo, ý thức hệ. Tất cả như những viên than hồng âm ỉ chỉ chờ thổi bùng lên ngọn lửa chiến tranh bom đạn. Nhiều suy diễn còn dẫn đến đại chiến thứ ba, hoặc xa hơn nữa là ngày thế mạt!
Mặc dù những suy luận trên chỉ là những ý kiến chủ quan của mỗi người, vì thực sự chẳng ai biết và nắm vững hiện tình thế giới lúc này như thế nào. Liệu trong nay mai Trung cộng có xua quân xâm chiếm Đài Loan không? Nga có thôn tính Ukraine không? Có quốc gia nào mang chiến đấu cơ, chiến hạm, tiềm thủy đỉnh, hàng không mẫu hạm xâm lấn nước khác không? Cường quốc nào dám ấn nút hỏa tiễn, phi đạn, nguyên tử trước?
Chưa ai biết chuyện gì sẽ xảy ra cho nhân loại, cho thế giới, nhưng căn cứ theo các cơ quan truyền thông, các tin tức truyền thanh, truyền hình thì cái chết của thế giới xem như đang gần kề! Một tâm lý hốt hoảng, sợ hãi và thất vọng đang ảnh hưởng đời sống của nhiều người. Nhưng đối với những ai tin vào Thiên Chúa, thì giờ chết của thế giới, của nhân loại chỉ có Chúa Cha trên trời mới biết. Từ hơn 2000 năm trước, chính Chúa Giêsu đã nói:
“Anh em sẽ nghe có giặc giã và tin đồn giặc giã; coi chừng, đừng khiếp sợ, vì những việc đó phải xảy ra, nhưng chưa phải là tận cùng. Quả thế, dân này sẽ nổi dậy chống dân kia, nước này chống nước nọ. Sẽ có những cơn đói kém, và những trận động đất ở nhiều nơi. Nhưng tất cả những sự việc ấy chỉ là khởi đầu các cơn đau đớn. Nếu những ngày ấy không được rút ngắn lại, thì không ai được cứu thoát; nhưng vì những người được tuyển chọn, các ngày ấy sẽ được rút ngắn.” (Mt 24:6-8,22).
Tuy nhiên, “các cơn đau đớn” tiếp theo giặc giã, chiến tranh, động đất, đói kém mà Chúa Giêsu nhắc đến kia là gì đối với thế giới trước ngày thế mạt?
Nhân loại sau một thời gian ngắn thái bình từ ngày chế độ Cộng Sản Nga sô tan rã, bây giờ sóng gió lại nổi lên. Con người đã không tận dụng thời giờ, tài năng, và tài nguyên Chúa ban để xây dựng hòa bình, biến trái đất thành một mái nhà chung hạnh phúc; ngược lại, đã phát triển, chế tạo các vũ khí tối tân hòng tiêu diệt và thống trị nhau. Ngạo mạn và muốn đặt mình làm những chúa tể. Covid-19 phải chăng là một hình thức chiến tranh thế giới do con người gây ra.
Thiên Chúa có lẽ không dùng đại chiến nguyên tử như một hình thức đại hồng thủy thời Noe để san bằng trái đất. Nhưng liệu Ngài có nên tiêu hủy các quốc gia, các thành phố, các nhóm người ngang nhiên chống lại Ngài, phạm thượng, và ngạo nghễ trước mặt Ngài như Ngài đã làm đối với Sôđôma và Gômôra (Sodom và Gomorrah) không? Nếu Ngài làm thế thì số phận những người lành, những người công chính ở những nơi đó sẽ ra như thế nào.
Thánh Kinh kể lại, trước khi khiến lửa từ trời xuống thiêu hủy Sôđôma và Gômôra, Thiên Chúa đã trải lòng mình với Abraham. Xem ra như Ngài không muốn hành động ấy. Abraham cũng không muốn thế vì những người lành. Ông đã thưa với Chúa: “Chẳng lẽ Ngài tiêu diệt người lành một trật với kẻ dữ sao? (23).
Theo tài liệu gần đây cho biết dân số ở hai thành Sôđôma và Gômôra và các vùng phụ gần khoảng 500.000 người. [1] Với con số nửa triệu người ấy sẽ có bao nhiêu người công chính? Nhưng theo như mặc cả giữa Abraham và Thiên Chúa, có số đề nghị ban đầu là 50 người. 50 người công chính giữa 500.000 người! Một con số thật ít ỏi nhưng lại rất cần thiết cứu thoát dân chúng của hai thành phố khỏi bị tiêu diệt. Thiên Chúa đã nói với Abraham:
“Nếu Ta tìm được trong thành Sôđôma năm mươi người lành, thì vì họ, Ta sẽ dung thứ cho tất cả thành đó” (26).
Tuy nhiên con số 50 người là con số khó kiếm nên đã khiến Abraham phải năn nỉ với Chúa để giảm dần, giảm dần.
Từ 50 xuống 45.
Từ 45 xuống 40.
Từ 40 xuống 30.
Từ 30 xuống 20.
Và từ 20 xuống 10.
Lòng từ bi của Thiên Chúa rất cao vời. Ngài sẵn sàng vì số ít người công chính mà tha cho cả dân thành: “Ví mười người đó, Ta sẽ không phá hủy Sôđôma” (32). Nhưng rồi dù chỉ là 10 người mà Abraham cũng kiếm không ra. Cuối cùng thì Kinh Thánh kết luận: “Sau khi phán với ông Abraham, Đức Chúa đi, còn ông Abraham thì trở về nhà” (33). Và chuyện gì xảy ra đã xảy ra.
Người công chính hiếm lắm sao? Những kẻ đạo đức ít lắm sao? Mỗi thánh lễ, các thánh đường vẫn chật ních các tín hữu. Các hội đoàn vẫn đông đảo người tham dự. Các cuộc rước sách vẫn linh đình, trọng thể. Vậy Chúa còn tìm đâu ra mà không có được 50 người công chính nói chi là 10 người trong những trường hợp như thế. Thế giới gồm cả tỷ người, không lẽ Ngài không tìm được một số nhỏ người công chính để tha thứ và xót thương cho toàn thể nhân loại?
Cũng như thời Abraham, ngày nay người công chính cũng hiếm và cũng khó tìm. Mới thứ Tư tuần rồi, giáo xứ tôi tổ chức cấm phòng, rước tượng Mẹ Fatima Thánh Du, và Thánh Giuse để chuẩn bị bế mạc Năm Thánh Giuse. Mọi người đều sốt sắng kinh lễ, rước sách. Nhưng vừa ra khỏi nhà thờ, ngay trong bãi đậu xe thì nghe tiếng “rầm” lớn. Một chiếc Lexus bị đụng. Nhưng tài xế chiếc xe gây ra tai nạn ấy vẫn ung dung lái xe bỏ đi trước sự chứng kiến của nhiều người… Mẹ Fatima Thánh Du và Thánh Giuse phải giải quyết vấn đề này thế nào đây? Hay lại phải nhờ đến các hãng bảo hiểm, các văn phòng luật sư?!
Chúa sẽ vì 10 người công chính mà tha thứ cho thành Sôđôma. Hy vọng nếu hôm nay Thiên Chúa từ trời cao nhìn xuống cộng đoàn bạn, xứ đạo bạn, thành phố bạn, quê hương bạn, Ngài thấy bạn trong số 10 hay 50 người công chính hiếm hoi đó.
____________
- https://www.quora.com › What-do-you-think-the-populati…
*Hiệu đính theo bài viết June 29, 2020