THÁNH LỄ BẾ MẠC NGÀY GIỚI TRẺ THẾ GIỚI
Chuyển ngữ: Trần Mỹ Duyệt
Sau những ngày hào hứng này, chắc chắn là chúng ta muốn nhắc lại những lời của Tông Đồ Phêrô trên núi Biến Hình: “Lạy Chúa, chúng ta ở đây thì tốt quá!” (Mt 17:4). Đúng vậy, thật tốt biết bao được chia sẻ kinh nghiệm này với Chúa Giêsu và với những người khác, và chúng ta vui mừng cùng nối kết trong lời cầu. Vâng, trong sự thức tỉnh của những ngày đầy tràn hồng ân này, chúng ta cũng có thể hỏi một câu hỏi quan trọng: Chúng ta sẽ mang gì khi chúng ta xuống núi để sống những ngày sống thường nhật của chúng ta? Dựa vào Tin Mừng mà chúng ta đã nghe, Cha muốn trả lời câu hỏi ấy bằng ba động từ: chiếu sáng, lắng nghe, và không sợ hãi.
Chiếu sáng. “Để chiếu sáng. Chúa Giêsu đã biến hình, và – như Phúc Âm đã kể cho chúng ta – “mặt Ngài chiếu sáng như mặt trời” (Mt 17:2). Chỉ một phút chốc trước đó, Ngài đã nói về cuộc thương khó và cái chết của Ngài trên thập giá, làm đảo lộn hình ảnh của các môn đệ về một Đấng Messiah quyền năng và sức mạnh, và làm mất đi lòng ngưỡng mộ của họ. Giờ đây, để giúp họ mang lấy dự án yêu thương của Thiên Chúa, Đấng được vinh quang trong và qua thập giá, Chúa Giêsu mang theo ba môn đệ, Phêrô, Giacôbê, và Gioan, và đưa họ lên núi cao, ở đó Ngài đã biến hình trước mặt họ và áo của Ngài trở nên trắng tinh. Qua sự chói lòa của ánh sáng này, Chúa Giêsu chuẩn bị cho các môn đệ về một đêm tối họ sẽ trải qua. Kinh nghiệm ánh sáng huy hoàng này có thể giúp họ vượt qua những thời khắc tối tăm của vườn Gethsemane và đồi Calvary.”
Các bạn trẻ thân mến, chúng ta nữa cũng cần ánh sáng nếu chúng ta đối mặt với những bóng tối của đêm trường, những thách đố trong đời sống, những sợ hãi về những bệnh tật, và sự tối tăm thường xuyên bao phủ chúng ta. Ánh sáng ấy, Tin Mừng kể cho chúng ta, có một tên. Đúng vậy, ánh sáng này đã đến để chiếu sáng thế gian là chính Chúa Giêsu (cf. Jn 1:9). Ngài là mặt trời không bao giờ lặn, nhưng tiếp tục chiếu sáng ngay ở sự tối tăm của đêm trường. Sau những ngày này cùng nhau, chúng ta cần nghĩ về một đoạn khác của Thánh Kinh, và trong những dòng chữ của tư tế Ezra, kêu cầu Chúa của Thiên Chúa chúng ta “soi sáng con mắt chúng ta” (Ezra 9:8). Trong ánh sáng của Đức Kitô, chúng ta nữa “được biến hình”; con mắt của chúng ta và khuôn mặt của chúng ta có thể chiếu sáng với một ánh sáng mới. Các con thân yêu, ánh sáng này là những gì mà Giáo Hội và thế giới mong đợi ở chúng con: để tỏa sáng trong tuổi trẻ chúng con, để mang lại ánh sáng Phúc Âm mọi nơi, và để chiếu sáng hy vọng trong những thời khắc đen tối này!
Hãy để cha nói với chúng con những điều này. Chúng ta không phải chiếu tỏa ánh sáng bằng cách đặt mình trên bệ cao, phác họa một hình ảnh tuyệt vời, hoặc xuất hiện như một người thành công và quyền lực. Không, chúng ta chiếu tỏa ánh sáng khi đón tiếp Chúa Giêsu vào trong tâm hồn mình và học cách để yêu thương như Ngài đã làm. Rồi ánh sáng của vẻ đẹp tự nhiên ấy sẽ chiếu tỏa: ánh quang của một cuộc đời mà nó sẵn sàng đánh đổi tất cả nhân danh tình yêu. Một triết gia (S. Kierkegaard) một lần đã viết rằng vẻ đẹp của sứ điệp cách mạng Kitô giáo bao gồm trong việc tìm kiếm ngay trong những gì không thể yêu cũng xứng đáng được yêu. Nói một cách khác, để yêu thương những người cận thân của chúng ta như họ là, không nhất thiết khi họ đồng ý với chúng ta, nhưng cả khi họ không tốt hoặc không thể chấp nhận được. Với ánh sáng của Chúa Giêsu, chúng ta có thể làm được điều ấy! Các con là những người trẻ, các con có khả năng với thứ tình yêu, và nó có thể phá đổ những bức tường thành kiến, và mang ánh sáng của tình yêu cứu độ của Chúa Kitô cho thế giới. Ước gì các con luôn chiếu sáng tình yêu này! Ước gì các con luôn chiếu sáng Chúa Giêsu, “ánh sáng của thế giới” (Jn 8:12).
Động từ thứ hai là lắng nghe. Trên núi Biến Hình, một đám mây sáng bao phủ các môn đệ và tiếng Chúa Cha phán rằng Chúa Giêsu là Con yêu dấu của Ngài. Lệnh truyền mà Chúa Cha ban ra đơn giản và trực tiếp: “Lắng nghe Người” (Mt 17:5). Những lời này nói lên tất cả. Toàn bộ đời sống Kitô hữu được gồm tóm trong những lời này, những lời sau cùng của Chúa Cha được nói lên trong Tin Mừng của Matthêu: Hãy nghe lời Người. Chúng ta lắng nghe Chúa Giêsu, nói với Ngài, đọc lời Ngài và đem nó vào thực hành, và theo bước chân của Ngài. Chúa Giêsu có những lời của sự sống đời đời cho chúng ta bởi vì Ngài mặc khải rằng Thiên Chúa vừa là Cha và tình yêu, và bởi vì, trong Thánh Thần, chúng ta nữa trở nên những người con được yêu thương của Ngài. Đó là những gì chúng ta cần cho cuộc sống này, còn lại: không phải danh vọng, thành công hay tiền của, nhưng là mối liên hệ khiến chúng ta không đơn độc, rằng chúng ta luôn luôn có Đức Kitô ở bên, rằng chúng ta có thể khởi đầu và kết thúc mỗi ngày trong vòng tay của Chúa. Chúng ta cần lắng nghe Chúa Giêsu để tin tưởng rằng chúng ta được yêu, được ôm ấp bằng một tình yêu không bao giờ tàn lụi.
Chúng ta cũng hãy nhớ rằng bằng cách lắng nghe lời Chúa, sẽ mở ra tất cả những sự ngạc nhiên của Ngài, và cũng làm cho chúng ta có khả năng lắng nghe nhau, trở nên nhậy cảm với những cảnh ngộ chung quanh chúng ta, đối với những nền văn hóa khác, đối với những lời kêu cầu của người nghèo và những người dễ bị xúc phạm, và đối với tiếng kêu của những vết thương và sự phá hủy của Trái Đất chúng ta. Thật tốt đẹp để lắng nghe Chúa Giêsu, lắng nghe người khác, và vì vậy có khả năng đối thoại trong một thế giới mà ở đó quá nhiều người sống trong cô đơn và chỉ còn biết có một mình họ.
Chiếu soi, lắng nghe, và sau cùng là không sợ hãi. Đây là những chữ sau cùng Chúa Giêsu đã nói trên núi Biến Hình, để nâng đỡ các môn đệ sợ hãi của Ngài: “Hãy chỗi dậy và đừng sợ!” (Mt 17:7). Sau khi đã tiên báo về vinh quang Phục Sinh, sau khi đã được tắm gội trong ánh sáng huyền nhiệm và nghe lời Chúa Cha phán, các môn đệ có thể xuống núi và đối diện với những thử thách đang chờ các ông ở dưới. Điều này cũng tương tự đối với chúng ta: nếu chúng ta vui mừng trong ánh sáng của Chúa Giêsu và lời của Ngài trong chúng ta, chúng ta cũng có thể sống mỗi ngày với trái tim không sợ hãi.
Là những người trẻ, các con có những giấc mơ lớn, nhưng thường xuyên các con có thể sợ hãi là chúng không thành sự thật. Một đôi khi các con nghĩ rằng các con không đáp ứng được với thử thách, và các con bị cám dỗ để đánh mất con tim, để suy nghĩ tiêu cực, hoặc để che dấu nỗi đau bằng một nụ cười. Là những người trẻ, các con muốn thay đổi thế giới và hành động cho công lý và hòa bình. Các con dấn thân bằng tất cả năng lực và sự kiến tạo vào điều này, nhưng xem như không có kết quả. Nhưng Giáo Hội và thế giới đang cần các con, những người trẻ, như trái đất đang mong mưa xuống. Giờ đây Chúa Giêsu nói với các con, hỡi những người trẻ thân yêu, đang là hiện tại và tương lai của thế giới. Với tất cả các con, Ngài nói: “Đừng sợ!”.
Hôm nay và mãi mãi, những lời của Thánh Gioan Phaolô II trong Ngày Giới Trẻ Thế Giới vẫn vang lên sự thật: “Chính Chúa Giêsu là Đấng mà các con tìm kiếm bất cứ khi nào các con mơ ước được hạnh phúc. Khi các con tìm ra được điều chi nhỏ bé mà nó mang lại cho các con sự hài lòng, Ngài ở đó, chờ đợi các con. Ngài là vẻ đẹp mà các con rất mong muốn. Ngài là người thôi thúc trong các con sự khao khát được thỏa mãn nhưng không cho phép các con thỏa hiệp. Ngài là người thúc đẩy các con bỏ đi những chiếc mặt nạ lừa dối. Ngài là người giúp các con có thể hiểu được những mong muốn sâu thẳm nhất của trái tim, và đưa ra những quyết định mà những người khác có thể muốn ngăn cản các con thực hiện. Chúa Giêsu là Đấng đánh thức trong các con ước muốn làm điều gì đó vĩ đại cho cuộc đời của các con… Đừng sợ phó thác mình cho Người!” (Buổi Canh Thức Cầu Nguyện, Rôma, 19 tháng 8, 2000).
Các bạn trẻ thân mến, Cha ước mong được nhìn tận mắt mỗi người chúng con và nói: Đừng sợ! Nhưng giờ đây Cha sẽ nói với các con một điều còn đẹp đẽ hơn: Chính Chúa Giêsu bây giờ đang nhìn các con. Ngài biết các con; Ngài biết những gì trong trái tim các con; Ngài mỉm cười với các con và nói với các con một lần nữa là Ngài yêu các con, luôn luôn và muôn thuở. Luôn luôn và muôn thuở. Vậy hãy ra đi, mang nụ cười rạng rỡ của Thiên Chúa đến cho mọi người! Hãy ra đi và làm chứng cho niềm vui của đức tin, niềm hy vọng đang sưởi ấm tâm hồn chúng con, và tình yêu mà chúng con mang tới bất cứ những gì chúng con làm. Hãy chiếu soi bằng ánh sáng của Đức Kitô. Hãy nghe lời Ngài để các con nữa, có thể trở nên ánh sáng của thế giới. Và đừng sợ, vì Chúa yêu thương các con và bước đi bên các con. Với Chúa Giêsu, cuộc sống luôn luôn được tái sinh.
Bài giảng của Đức Giáo Hoàng Phanxicô, Chúa Nhật, 6 tháng 8 trong Thánh Lễ Bế Mạc Ngày Giới Trẻ Thế Giới tại Lisbon, Bồ Đào Nha.
_________
Nguồn: Holy See Press Office