Phúc Âm Chúa Nhật 2 Mùa Chay luôn kể chuyện Chúa Giêsu biến hình trên núi đẹp đẽ rạng ngời. Sự kiện Chúa biến hình khích lệ các môn đệ dấn bước theo Ngài trên đường thương khó, và cũng là câu trả lời cho thắc mắc: Theo Chúa cứ phải hy sinh hãm mình thì được gì? Được hưởng vinh quang phục sinh, được đẹp lung linh toàn diện.
Trong đời, để đẹp hơn, nhiều người quyết tâm thay đổi hình ảnh bản thân nhờ chỉnh sửa hành vi lối sống hay chỉnh sửa nhan sắc hình thể khiến mọi người xung quanh trầm trồ khen ngợi và bản thân họ vui hạnh phúc với sự lột xác hoàn toàn của mình.
Trong Đạo, để đẹp hơn, Chúa biến hình cũng mời gọi chúng ta “lột xác” về lối sống tin yêu của mình. Một đức tin như Ápraham hoàn toàn vâng phục tín thác chẳng tiếc hiến dâng con một của mình cho Chúa (Bài đọc 1). Một tình yêu của Thiên Chúa là Cha yêu thương đến độ chẳng tiếc trao ban chính Con Một Ngài cho chúng ta (Bài đọc 2). Đó chính là vẻ đẹp lung linh của tấm lòng quảng đại yêu thương cho đi hết, hiến dâng hết, chẳng tiếc gì, chẳng giữ lại gì cho bản thân mình.
Để đời mình được biến hình, được lột xác hoàn toàn đẹp hơn, chúng ta luôn phải vượt qua những hy sinh vất vả, phải vượt qua ranh giới của riêng bản thân mình để mở rộng ra với hạnh phúc của tha nhân, và vươn cao lên cùng Chúa, đỉnh cao của núi biến hình, của tình yêu dâng hiến cao hơn cả núi. Amen.