Khi ấy, Chúa Giê-su chỉ định bảy mươi hai môn đệ khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông : Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói : ‘Bình an cho nhà này !’ Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy ; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ : ‘Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông.’ Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói : ‘Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này : Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần.’ Thầy nói cho anh em hay : trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”
Suy niệm
Khi sai 72 môn đệ đi trước để dọn đường cho Ngài, Đức Giêsu biết rõ những khó khăn, nguy hiểm mà họ sẽ gặp phải, vì những nơi họ sẽ đến được xem như “bầy sói”.
Hơn nữa, họ không được mang theo “túi tiền, bao bị, giày dép”, là những bảo đảm tối thiểu của người đi đường.
Yếu đuối như “chiên con”, lại không được trang bị gì, thế mà các môn đệ lại là những người cho đi. Họ cho đi khi nói : “Bình an cho nhà này”; họ cho đi khi “chữa những người đau yếu trong thành”.
Đức Giêsu cũng nói trước với các ông rằng có khi các ông sẽ được đón tiếp, có khi không. Nếu được đón tiếp, các ông cần sống cách tự nhiên, hoà đồng: “người ta cho ăn uống thức gì, thì cứ dùng thức đó”. Nhưng dù có được đón tiếp hay không, dù đang ở giữa “bầy sói”, các môn đệ vẫn chúc lời bình an và sẵn sàng băng bó vết thương cho những người đau yếu.
Trong xã hội mà ta có thể dễ dàng nhận ra đủ thứ nghi kỵ, ghen ghét, bon chen, tham nhũng, bạo lực… mong sao ta vẫn can đảm dọn đường cho Chúa đến với người khác bằng cách luôn chúc bình an cho họ, cho dù họ là ai, hiền hay dữ, tốt hay xấu.
Mong sao ta cũng luôn cố gắng giúp đỡ, sẵn sàng băng bó vết thương của người xung quanh, không phân biệt lương giáo. Làm vậy là ta đang đóng vai trò của người môn đệ, dọn đường cho Chúa.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.