Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy.
Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là: Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.”
Suy niệm:
Ngày nay y học tiến bộ, trong nhiều trường hợp người ta có thể nối lại một cánh tay hay một cẳng chân lỡ bị đứt lìa. Nhiều nạn nhân nhờ đó khỏi bị mất tay, chân một cách oan uổng. Nhưng ai cũng rõ, công việc này phải được làm nhanh hết sức, vì một chi thể đứt rời không thể sống được lâu ngoài cơ thể. Ta dễ hiểu hàm ý của Đức Giê-su qua hình ảnh cành và thân nho: cành nho không thể sống nếu đứt lìa khỏi thân nho, nói chi đến chuyện sinh hoa trái! Nhưng điều Đức Giê-su muốn nói không phải là chuyện cây cỏ mà là lời xác quyết: “Ai ở lại trong Thầy thì người ấy sinh nhiều hoa trái.” Một trong những phương thế để ở lại trong Chúa Kitô là “Giê-su hoá” đời mình như thánh Phao-lô đề nghị: “Không phải là tôi sống mà là Chúa Ki-tô sống trong tôi.”
Mời Bạn: Mời bạn nhìn ngắm một cây nào đó và liên tưởng tới Chúa Giê-su là cây mà bạn là cành. Bạn cần gắn chặt với Chúa Giê-su như cành cần dính liền với thân cây, để thực sự sống và để thực sự sinh hoa kết trái. Trong nhịp sống quay cuồng hôm nay, ta phải làm sao để không bị nuốt chửng trong những miệt mài săn đuổi các giá trị phàm tục và tạm bợ? Phải làm sao để không những biết dành cho Chúa Giê-su một chỗ trong cuộc sống mình mà hơn thế nữa để nhận Người là chính trung tâm của đời mình, là giá trị nền tảng của mọi giá trị khác?
Sống Lời Chúa: “Giê-su hóa” đời mình bằng cách thường nghĩ đến Người, nói về Người, tìm gặp Người, nói với Người, nghe Người nói, ngắm Người làm…
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa là cây nho, còn con là cành, xin cho con biết luôn gắn kết với Chúa. Amen.
Lm. Đa Minh Nguyễn Xuân Trường
Giáo phận Bắc Ninh