Khi ấy, Ðức Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Simon Phêrô, ông Tôma gọi là Ðiđymô, ông Nathanaen người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Simon nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
Khi trời đã sáng, Ðức Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Ðức Giêsu. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không.” Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, anh em sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Ðức Giêsu thương mến nói với Phêrô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước. Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Ðức Giêsu bảo các ông: “Ðem ít cá mới bắt được tới đây!” Ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Ðức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. Ðức Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Ðó là lần thứ ba Ðức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
Suy niệm
Các môn đệ ngạc nhiên vì mẻ cá lớn. Nhưng các ông không dừng lại ở số cá lớn này, là thứ các ông vất vả tìm kiếm cả đêm, mà nhận ra đằng sau mẻ cá lạ lùng là một Con Người, một ân huệ vừa được ban cho các ông.
Hôm nay các ông cũng nhận ra sự quan tâm rất cụ thể và gần gũi của Thầy mình. Vì vừa khi « bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa ». Các ông đang đói, đang mệt sau một đêm dài đánh cá, thì điều các ông cần đã được chuẩn bị sẵn đây rồi. Hơn nữa, chính Thầy mời các ông : « Anh em đến mà ăn ! ». Rồi chính Thầy « cầm lấy bánh trao cho các ông ; rồi cá, Người cũng làm như vậy ».
Rõ ràng là Đức Giêsu, Đấng Phục Sinh đầy quyền năng, nhưng vẫn là người quan tâm và phục vụ người ta. Chính Ngài đã nhóm lửa, nướng bánh, nướng cá để thỏa mãn cơn đói của các môn đệ.
Giêsu mà chúng ta theo và tin tưởng là thế. Giêsu phục sinh quyền năng nhưng luôn nhìn đến nhu cầu của ta, không chỉ nhu cầu phần hồn, mà cả nhu cầu phần xác.
Đôi khi ta hay quá lo lắng vấn đề vật chất, để rồi quên rằng, bên ta có Giêsu.
Giêsu đã biết các môn đệ đói, mệt, thì chắc chắn cũng biết ta đang cần gì, thiếu gì, mệt mỏi vì điều gì.
Ước chi ta luôn ý thức Giêsu luôn ở cùng và nhìn thấy mọi nhu cầu của ta.
Ước chi ta biết nhạy bén bắt chước các tông đồ, vì sau mẻ cá lạ lùng, các ông nhận ra Chúa, thì ta cũng nhận ra Chúa qua những của cải vật chất ta hưởng dùng hằng ngày.
Ước chi mỗi gia đình biết đón nhận Chúa và đón nhận nhau, để rồi hưởng được niềm vui của gặp gỡ, của chia sẻ mỗi ngày, như các tông đồ đã được hưởng khi xưa bên bờ hồ : vào buổi sáng, quanh hơi ấm của than hồng, thầy trò cùng ăn bánh và cá nướng. Của ăn thật đơn sơ, nhưng cái đói, cái mệt không còn nữa, chỉ còn lại niềm vui gặp gỡ và chia sẻ.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CsSR.