Chúa nhật Lễ Thánh Gia Thất – Năm B

Chúa nhật IV Thường niên Năm B
Chúa nhật thứ III Thường niên năm B
Chúa nhật thứ II Thường niên Năm B

Bài Đọc 1-St 15, 1-6; 21, 1-3

Một kẻ do chính ngươi sinh ra, mới thừa kế ngươi.

Lời Chúa trong sách Sáng thế.

Hồi đó, có lời Đức Chúa phán với ông Áp-ram trong một thị kiến rằng:  “Hỡi Áp-ram, đừng sợ, Ta là khiên che thuẫn đỡ cho ngươi; phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn”.  Ông Áp-ram thưa:  “Lạy Đức Chúa là Chúa Thượng, Chúa sẽ ban cho con cái gì? Con ra đi mà không con cái, và người thừa tự gia đình con là Ê-li-e-de, một người Đa-mát”.   Ông Áp-ram còn nói:  “Chúa coi, Chúa không ban cho con một dòng dõi; và một gia nhân của con sẽ thừa kế con”.  Và đây có lời Đức Chúa phán với ông rằng:  “Kẻ đó sẽ không thừa kế ngươi, nhưng một kẻ do chính ngươi sinh ra mới thừa kế ngươi”.  Rồi Người đưa ông ra ngoài và phán:  “Hãy ngước mắt lên trời, và thử đếm các vì sao, xem có đếm nỗi không”.  Người lại phán:  “Dòng dõi ngươi sẽ như thế đó!”  Ông tin Đức Chúa, và vì thế, Đức Chúa kể ông là người công chính.

Đức Chúa viếng thăm bà Xa-ra như Người đã phán, và Người đã làm cho bà như Người đã hứa.  Bà Xa-ra có thai và sinh cho ông Áp-ra-ham một con trai khi ông đã già, vào thời kỳ Thiên Chúa đã hứa.  Và ông Áp-ra-ham đã đặt tên cho đứa con mà bà Xa-ra sinh ra cho ông, ông đặt tên là I-xa-ác.

Đó là Lời Chúa,

 Đáp Ca (Tv 104)

ĐC:  Chính Đức Chúa là Thiên Chúa chúng ta, giao ước đã lập ra, muôn đời Người nhớ mãi.

  • Hãy tạ ơn Chúa, / cầu khẩn danh Người, / vĩ nghiệp của Người, / loan báo giữa muôn dân. Hát lên đi, / đàn ca mừng Chúa, / và suy gẫm mọi kỳ công của Người.  Đ
  • Hãy tự hào vì danh thánh Chúa, / tâm hồn những ai tìm kiếm Chúa, / nào hoan hỷ. Hãy tìm Chúa và sức mạnh của Người, / chẳng khi ngừng tìm kiếm Thánh Nhan.  Đ
  • Hãy nhớ lại những kỳ công Người thực hiện, / những dấu lạ và những quyết định Người phán ra, / hỡi anh em, / dòng dõi Áp-ra-ham tôi tớ Chúa, / con cháu Gia-cóp được Người tuyên chọn! Đ
  • Giao ước lập ra, / muôn đời Người nhớ mãi, / nhớ lời đã cam kết đến ngàn thế hệ! Đó là điều đã giao ước cùng Áp-ra-ham, / đã đoan thề cùng I-xa-ác.  Đ

Bài Đọc 2– Dt 11, 8, 11; 12, 17-19

Đức tin của ông Áp-ra-ham, của bà Xa-ra và của ông I-xa-ác.

Lời Chúa trong thư gửi tín hữu Do-thái.

Nhờ đức tin, ông Áp-ra-ham đã vâng nghe tiếng Chúa gọi mà ra đi đến một nơi ông sẽ được lãnh nhận làm gia nghiệp.  Ông đã ra đi mà không biết mình đi đâu.  Nhờ đức tin, cả bà Xa-ra vốn hiếm muộn, cũng đã có thể thụ thai và sinh con nối dòng vào lúc tuổi đã cao, vì bà tin rằng Đấng đã hứa là Đấng trung tín.  Bởi vậy, do một người duy nhất, một người kể như chết rồi mà đã sinh ra một dòng dõi nhiều như sao trời cát biển, không tài nào đếm được.

Nhờ đức tin, khi bị thử thách, ông Áp-ra-ham đã hiến tế I-xa-ác; dù đã nhận được lời hứa, ông vẫn hiến tế người con một.  Về người con này, Thiên Chúa đã phán bảo:  Chính do I-xa-ác mà sẽ có một dòng dõi mang tên ngươi.  Quả thật, ông Áp-ra-ham nghĩ rằng Thiên Chúa có quyền năng cho người chết trỗi dậy.  Rốt cuộc, ông đã nhận lại người con ấy như là một biểu tượng.

Đó là Lời Chúa.

Tung Hô Tin Mừng

Alleluia. Alleluia.  Thuở xưa, nhiều lần nhiều cách, Thiên Chúa đã phán dạy cha ông chúng ta qua các ngôn sứ, nhưng vào thời sau hết, Thiên Chúa đã phán dạy chúng ta qua Thánh Tử.  Alleluia.

Tin Mừng-Lc 2, 22-40

 Hài Nhi ngày càng lớn lên, đầy khôn ngoan.

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

Khi đã đủ thời gian, đến này các ngài phải được thanh tẩy theo luật Mô-sê, bà Ma-ri-a và ông Giu-se đem con lên Giê-ru-sa-lem, để tiến dâng cho Chúa, như đã chép trong Luật Chúa rằng:  “Mọi con trai đầu lòng phải được thánh hiến, dành riêng cho Chúa”.  Ông bà cũng lên để dâng của lễ theo Luật Chúa truyền, là một đôi chim gáy hay một cặp bồ câu non.  Hồi ấy ở Giê-ru-sa-lem, có một người tên là Si-mê-ôn.  Ông là người công chính và sùng đạo, ông những mong chờ niềm an ủi của It-ra-en, và Thánh Thần hằng ngự trên ông.  Ông đã được Thánh Thần linh báo là ông sẽ không thấy cái chết trước khi được thấy Đấng Ki-tô của Đức Chúa.  Được Thần Khí thúc đẩy, ông lên Đền Thờ.  Vào lúc cha mẹ Hài Nhi Giê-su đem con tới để làm điều người ta quen làm theo luật dạy, thì ông ẵm lấy Hài Nhi trên tay và chúc tụng Thiên Chúa rằng:

“Muôn lạy Chúa, giờ đây theo lời Ngài đã hứa, xin để tôi tớ này được an bình ra đi.  Vì chính mắt con được thấy ơn cứu độ Chúa đã dành sẵn cho muôn dân:  Đó là ánh sáng soi đường cho dân ngoại, là vinh quang của Ít-ra-en Dân Ngài”.

Cha và mẹ Hài Nhi ngạc nhiên vì những điều người ta nói về Người.  Ông Si-mê-ôn chúc phúc cho hai ông bà, và nói với Ma-ri-a, mẹ của Hài Nhi:   “Cháu bé này được đặt làm duyên cớ cho nhiều người Ít-ra-en ngã xuống hay đứng lên.  Cháu còn là dấu hiệu bị người đời chống báng.  Còn chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thấu tâm hồn  bà.  Như vậy, những ý nghĩ từ thâm tâm nhiều người sẽ lộ ra”.

Lại cũng có một nữ ngôn sứ là bà An-na, con ông Pơ-nu-ên, thuộc chi tộc A-se.  Bà đã nhiều tuổi lắm.  Từ khi xuất giá, bà đã sống với chồng được bảy năm, rồi ở goá, đến nay đã tám mươi tư tuổi.  Bà không rời bỏ Đền Thờ, những ăn chay cầu nguyện, đêm ngày thờ phượng Thiên Chúa.  Cũng vào lúc ấy, bà tiến lại gần, cảm tạ Thiên Chúa, và nói về Hài Nhi cho hết thảy những ai đang mong chờ ngàyThiên Chúa cứu chuộc Giê-ru-sa-lem.

Khi hai ông bà đã hoàn tất mọi việc như Luật Chúa truyền, thì trở về thành của mình là Na-da-rét, miền Ga-li-lê.  Còn Hài Nhi ngày càng lớn lên, thêm vững mạnh, đầy khôn ngoan, và hằng được ân nghĩa cùng Thiên Chúa.

Đó là Lời Chúa.