Đèn Tắt Mẹ Nó Rồi

Đèn Tắt Mẹ Nó Rồi

Lời: Rời Bỏ hay Gắn Bó
Yêu Kẻ Thù Của Mẹ
Hiển Linh: Chúa Trong Đời, Chúa Trong Tôi

Một người mù đến chúc tết ông bạn. Ngày xuân chén chú chén anh tới tận khuya. Chủ nhà giữ ở lại nhưng anh bạn mù cứ nhất định đòi về. Tiễn bạn, chủ nhà đành bảo:

        Này, ông cầm lấy cây đèn mà đi về.

        Anh mù ngạc nhiên: “Ông định trêu tôi à? Tôi mù thì cầm đèn cũng có nhìn thấy cái gì đâu?”

–        Chủ nhà phân trần: “Tôi nào dám trêu ông. Ý tôi là ông cầm đèn để đêm tối đi đường, người khác trông thấy đỡ đâm vào ông.”

–        “Có lý, có lý.” – Anh mù khoái chí và yên trí xách đèn đi về. 

–        Đi được một đoạn thì đánh “sầm” một phát, ai đó đâm vào làm anh mù ngã lăn quay. Anh lồm cồm đứng dậy, tức mình chửi: “Mày mù à! Tao đã cẩn thận cầm cái đèn sáng như thế này mà không thấy, lại đâm vào người ta.”

–        Người kia cũng bực tức mắng lại: “Mày mới là thằng mù. Đèn tắt mẹ nó rồi mà còn chửi người ta!”