Chúa hỏi môn đệ: “Các anh tìm gì thế?” làm ta giật cả mình! Bởi vì trong đời sống, chúng ta thường đi tìm gì, chứ đâu có đi tìm người. Suốt cả ngày chỉ mải miết tìm việc, tìm tiền, tìm quần áo, tìm đồ đạc, chứ ít khi tìm người.
Ngay cả trong gia đình, cha mẹ, vợ chồng, con cái ở ngay bên nhau đấy, mà đâu có tìm nhau. Ai cũng cứ mải mê tìm Tivi, Iphone, Internet… toàn là tìm gì, chứ không tìm người. Cả nhà chỉ sống cạnh nhau chứ không sống với nhau, cho nhau và vì nhau!
Rồi trong đạo, ít khi ta tìm Chúa để thưa với Ngài như Samuen: “Lạy Chúa, xin Ngài phán, vì tôi tớ Ngài đang lắng nghe.” Ngược lại, các lời cầu xin của ta thường diễn tả: Lạy Chúa, xin Ngài lắng nghe những điều con sắp phán đây này! Vẫn là tìm gì chứ không tìm Chúa và thánh ý Ngài.
May thay, hai môn đệ trong Phúc Âm cuối cùng đã đến và ở lại với Chúa. Hai ông đã tìm Chúa thay vì tìm gì. Trong đời, Chúa gọi mỗi người hãy đến ở với Ngài để có thể sống xứng đáng phẩm giá cao cả là hình ảnh Thiên Chúa.
Chúa vẫn đang cất tiếng gọi, và ta cần tấm lòng để lắng nghe và ý chí để dấn thân. Nhờ đó, thay vì tìm gì, thì ta biết tìm Chúa và tìm nhau cho cuộc đời tươi màu hạnh phúc. Amen.