Âm điệu triều dâng

Ngọn cỏ mong manh
Năm ngón tay – 1
Tiếng âm vang

Trời tờ mờ sáng
Một mình lang thang rong ruỗi,
Chiêm ngắm cảnh đất trời
Lòng tràn ngập bình an.
Ô hay
Biển lặng Thái Bình Dương
Xanh lam màu trắng đục,
Im lìm, không gợn sóng lăn tăn
Như ru êm hồn người viễn khách
Sống xa nhà,
Rũ bỏ mọi buông lo.

Nghe đâu đây
Vài cơn gió nhẹ,
Sóng đổ, dồn theo vũ điệu triều dâng
Nối tiếp nhau, nhẹ nhàng, không ngưng nghỉ.
Thế hệ này qua thế hệ mai sau,
Công trình này tay ai khéo tạo dựng?

Nghe đâu đây
Tiếng Chúa vang rền trên sóng nước
Chúa ngự trên những ngọn thủy triều.
Tiếng Chúa thật toàn năng oai dũng,
Tiếng Chúa thật rực rỡ cao sang.”

Đẹp! Ôi tuyệt đẹp! Bao la biển cả
Trởi đất giao hoà trong tâm thức con thơ,
Vũ trụ này tay Cha khéo tạo dựng
Bổ khuyết, điểm tô, củng cố ngàn đời
 Để trao ban con người hưởng dụng.

Lạy Thiên Chúa, Cha là Cha con,
Xin giúp con nhìn thấy ý nhiệm mầu.
Qua những âm thanh và dáng vóc.
Xin nhắc nhở con luôn biết lắng nghe
Ngàn  đời chúc tụng và mến yêu Ngài.

Quỳnh Hoa
San Obispo, 2007