Em chỉ là ngọn cỏ mong manh,
Mọc trên ghềnh đá.
Ngày ngày hứng hạt sương,
Tắm nắng mặt trời đùa theo ngọn gió.
Em lớn lên thoang thoảng mùi thơm.
Mùi thơm cỏ dại bao la giữa trời.
Em tưởng đấy là thiên đàng hạnh phúc.
Là cùng đích cuộc đời.
Nhưng em lầm lầm to tát.
Thân phận em mọn hèn thực vật.
Chẳng ích lợi nhiều , cũng chẳng sống dài lâu.
Nhưng em biết:
Cùng đích đời em là miên trường vĩnh cữu.
Là “Bạn Tình” em ở trên cao.
Luôn ban phát cho em nhiều nhựa sống.
“Bạn Tình” ơi! Hãy xót thương tỏ hiện.
Dẫn đưa em vào con đường tình
“ Nên một hoàn thiện”
Quỳnh Hoa