Chưa quen

Chưa quen

Kiêng Thịt Chứ Không Kiêng Lòng!
BỂ MÁNH
TƯỞNG BỞ

Vị khách đang ngồi băng sau của một chiếc taxi chồm người ra phía trước và vỗ nhẹ vào vai tài xế để dặn anh ta chuyện gì đó.

Người tài xế giật bắn người, la lên một tiếng thất thanh, lạc tay lái nhưng cũng còn kịp tránh một chiếc xe buýt chạy ngược chiều, rồi leo lên lề và kịp dừng lại cách vách kiếng mặt tiền của một cửa hiệu sang trọng mấy centimét.

Trong xe, sự yên lặng kéo dài một lúc. Rồi người tài xế lên tiếng, giọng còn run :

– Tôi rất tiếc vì sự cố vừa qua, nhưng quả thực là ông đã làm cho tôi sợ quá, sợ xanh mặt !

Vị khách ngỏ lời xin lỗi và phân bua rằng mình không ngờ là chỉ một cái chạm tay nhẹ vào vai thôi mà có thể làm anh tài xế hết hồn đến như vậy.

Khi đó anh tài xế mới đáp :

– Ông không phải xin lỗi tôi, thưa ông. Đây hoàn toàn là do lỗi của tôi. Bởi vì cũng xin thú thật với ông, đây là ngày đầu tiên tôi chạy taxi. Còn 25 năm qua, tôi chỉ có lái xe tang chở hòm thôi ông ạ !

(NTL chuyển ngữ theo cuốn “Chuyện cười nhà tu” của nước ngoài)

Newer Post
Older Post