Tìm Chúa – Tin Mừng Chúa Nhật XXIV Thường niên B – Mc 8,27-35

Nên một trong tình yêu Chúa – Tin Mừng ngày thứ Sáu tuần VII Thường niên C – Mc 10,1-12
Đừng dửng dưng – Tin Mừng ngày thứ Năm tuần II Mùa Chay năm C – Lc 16, 19-31
Theo Giêsu để phục vụ – Tin Mừng ngày thứ Tư tuần VIII Thường niên – Mc 10,32-45

Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ rời Bết-xai-đa để đi tới các làng xã vùng Xê-da-rê Phi-líp-phê. Dọc đường, Người hỏi các môn đệ : “Người ta nói Thầy là ai ?” Các ông đáp : “Họ bảo Thầy là ông Gio-an Tẩy Giả, có kẻ thì bảo là ông Ê-li-a, kẻ khác lại cho là một ngôn sứ nào đó.” Người lại hỏi các ông : “Còn anh em, anh em bảo Thầy là ai ?” Ông Phê-rô trả lời : “Thầy là Đấng Ki-tô.” Đức Giê-su liền cấm ngặt các ông không được nói với ai về Người.
Rồi Người bắt đầu dạy cho các ông biết : Con Người phải chịu đau khổ nhiều, bị các kỳ mục, thượng tế cùng kinh sư loại bỏ, bị giết chết và sau ba ngày sẽ sống lại. Người nói rõ điều đó, không úp mở. Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra và bắt đầu trách Người. Nhưng khi Đức Giê-su quay lại, nhìn thấy các môn đệ, Người trách ông Phê-rô : “Xa-tan ! lui lại đàng sau Thầy ! Vì tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người.”
Rồi Đức Giê-su gọi đám đông cùng với các môn đệ lại. Người nói với họ rằng : “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi và vì Tin Mừng, thì sẽ cứu được mạng sống ấy.”

Suy niệm

Chúng ta không khỏi giật mình khi nghe Đức Giêsu nói Phêrô là « satan ». Tại sao Đức Giêsu lại trách ông bằng một từ rất nặng như thế ?
Trước tiên, ta thấy ông « trách » Đức Giêsu khi nghe Ngài loan báo về cuộc khổ nạn. Ta không biết cụ thể ông trách gì Đức Giêsu, có lẽ ông không muốn hay không thể chấp nhận được rằng Thầy của mình là Đấng Mêsia mà lại phải chịu « đau khổ nhiều », bị « loại bỏ » và bị « giết chết ».
Hơn nữa, ông còn kéo riêng Thầy ra. Có lẽ ông muốn đề nghị Thầy theo ý của ông.
Nhất là, ông đã chạy lên đằng trước Đức Giêsu. Khi làm như thế, một cách ý thức hay vô tình, ông đã đóng vai trò là người định hướng, là người dẫn đường cho cả Thầy của mình. Ông quên rằng, ông đang là người « đi theo », chứ không phải là người « đi trước » Thầy của mình. Vì vậy mà ta nghe Đức Giêsu nghiêm khắc nói với ông : « Satan, lui lại đằng sau Thầy ».
Đức Giêsu không chấp nhận đề nghị của Phêrô, không chấp nhận bất cứ sự cản trở nào ngăn Ngài thực hiện ý của Chúa Cha là bước vào con đường thập giá. Ai ngăn cản Ngài, thì bị xem là Satan, là kẻ chống lại ý muốn của Chúa.
Chúng ta sẽ mãi không hiểu tại sao Thiên Chúa lại chọn con đường thập giá. Chỉ biết rằng, đây là con đường Đức Giêsu nhất định phải đi, và nếu ai theo Ngài thì phải đi con đường này, vì con đường thập giá là con đường duy nhất dẫn đến sự sống, dẫn đến vinh quang.
Trong cuộc sống hằng ngày, có lẽ không ít lần ta cũng như Phêrô, muốn đề nghị với Chúa làm theo ý mình, chứ ta không muốn theo ý Chúa. Ta khó chấp nhận con đường mà Chúa đề ra. Ta hay tự « vẽ » ra cho mình con đường riêng và muốn Chúa phải theo con đường đó với ta.
Xin Chúa cho ta luôn biết đón nhận những con đường, những hoàn cảnh, những con người Chúa gửi đến, nhất là những khó khăn, đau khổ, vì con đường thập giá giúp ta nhận ra thân phận mong manh của kiếp người, để rồi ta không đi tìm chính mình, nhưng lo tìm kiếm Chúa để được sống muôn đời.

Lm.  Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR