Sau khi Đức Giê-su cho năm ngàn người ăn no nê, các môn đệ thấy Người đi trên mặt Biển Hồ. Hôm sau, đám đông dân chúng còn đứng ở bờ bên kia Biển Hồ, thấy rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền và Đức Giê-su lại không cùng xuống thuyền đó với các môn đệ, nhưng chỉ có các ông đi mà thôi. Tuy nhiên, có những thuyền khác từ Ti-bê-ri-a đến gần nơi dân chúng đã được ăn bánh sau khi Chúa dâng lời tạ ơn. Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người. Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói : “Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy ?” Đức Giê-su đáp : “Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê. Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận.” Họ liền hỏi Người : “Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn ?” Đức Giê-su trả lời : “Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến.”
Suy niệm
Đám đông trong Tin Mừng hôm nay đã làm một việc rất tốt đẹp, đó là lên đường đi tìm Đức Giêsu. Nhưng tiếc rằng, họ tìm Ngài vì “đã được ăn bánh no nê”, nghĩa là họ tìm Ngài vì nghĩ rằng sẽ được thoả mãn nhu cầu vật chất.
Đức Giêsu đã giúp họ nhận ra rằng không nên dừng lại ở thứ bánh vật chất, mà cần tìm một thứ bánh cao trọng hơn, đó là thứ “lương thực trường tồn” và đó mới chính là điều Thiên Chúa muốn họ tìm kiếm.
Đôi khi vì gặp rất nhiều khó khăn về kinh tế, về sức khoẻ,… ta cũng tìm đến Chúa và cũng có nguy cơ dừng lại ở việc xin Chúa đáp ứng nhu cầu vật chất và nhu cầu thân xác của mình. Chắc hẳn Đức Giêsu sẽ không im lặng trước những bận tâm lo lắng của ta, vì Ngài đã hoá bánh ra nhiều cho năm ngàn người ăn no nê, rõ ràng là Ngài đã đáp ứng cái đói thể xác của người ta. Tuy nhiên, điều Ngài mong muốn hơn, đó là, nếu Ngài có tặng ban những ơn lành cho ta, ấy là để giúp ta nhận ra quyền năng của Ngài, để rồi tin vào Ngài.
Ngày nay, có thể ta không thấy Chúa làm những dấu lạ tỏ tường cho mình, cho gia đình mình, nhưng ta vẫn cần tạ ơn Chúa và giục lòng tin nơi Ngài.
Trước khi ăn uống thứ gì, ta làm dấu, đó là tạ ơn Chúa vì của ăn thức uống mà Chúa thương ban, cho dù chính tay mình làm ra, tay mình nấu nướng.
Khi mời xin làm phép căn nhà mới, đó là lúc ta mời Chúa vào làm chủ căn nhà của mình, người chủ đích thật giờ đây là Chúa, cho dù ta đã phải đổ mồ hôi, nước mắt, phải vay mượn hay vất vả bao ngày tháng mới có được căn nhà này.
Mong sao ta luôn biết tạ ơn và tin Chúa trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống, vì đó là điều Đức Giêsu mong muốn và đó là lý tưởng của người tin.
Mong sao ta để cho “cái đói” hạnh phúc, “cái đói” bình an trong gia đình, nhất là “cái đói” Nước Trời, thúc giục ta tìm đến Chúa, hơn là cái đói vật chất điều khiển ta mỗi ngày.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.