Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.
Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.
Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy” Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.
Suy niệm
Trước khi trao cho Phêrô trách nhiệm chăn dắt đoàn chiên, Đức Giêsu hỏi ông đến 3 lần : « Con có yêu mến Thầy không » và Phêrô cũng thưa lại 3 lần : « Thầy biết con yêu mến Thầy ».
Như thế, để giao phó Giáo Hội cho Phêrô, Đức Giêsu chỉ đòi hỏi ở ông duy nhất một điều, đó là « yêu mến Thầy ».
Ngài không đòi hỏi ở ông khả năng lãnh đạo, khả năng ăn nói, trí thông minh hơn người.
Ngài cũng không đòi hỏi ở Phêrô bất cứ loại bằng cấp hay chứng chỉ nào.
Ông chỉ cần « yêu mến Thầy hơn những người này » là đủ để Đức Giêsu trao trách nhiệm trọng đại rồi.
Mỗi ngày, trong giờ dâng lễ hay cầu nguyện, ta xin Chúa ban nhiều ơn cho các vị lãnh đạo trong Giáo Hội, nhưng có lẽ ta nên xin Chúa ban cho các ngài ơn đặc biệt này : « yêu mến Thầy ». Chỉ có Đức Giêsu là người duy nhất trao trách nhiệm trọng đại dựa trên LÒNG MẾN, thì cũng chỉ có lòng « YÊU MẾN Thầy » mới có thể chu toàn trách nhiệm này.
Chỉ cần « yêu mến Giêsu », thì mọi khó khăn sẽ vượt qua. Chỉ cần « yêu mến Giêsu », thì sẽ biết chăm lo cho đoàn chiên của Ngài.
Khi nói đến vai trò mục tử, ta hay nghĩ đến Đức Giáo Hoàng, các giám mục, linh mục… nhưng ta cũng không nên quên, mỗi người cũng đều là mục tử, nhất là các bậc cha mẹ, ông bà, anh chị em giáo lý viên…
Cũng như Phêrô đã chu toàn trách nhiệm khi hết lòng « yêu mến Thầy », các bậc làm cha, làm mẹ cũng chỉ có thể chu toàn trách nhiệm khi biết « yêu mến Giêsu ».
« Yêu mến Giêsu », gắn bó với Ngài, để Lời của Ngài hướng dẫn, thì ta sẽ biết chăm lo cho « đoàn chiên » mà Ngài trao phó.
« Đoàn chiên » có thể là những đứa con, đứa cháu, có thể là người vợ, người chồng chưa có đạo hay vừa trở lại đạo, có thể là những người bạn đang lẫm lỗi hoặc chưa biết Chúa…
Ước chi mỗi chúng ta có kinh nghiệm « yêu và gặp Giêsu », để rồi có thể truyền đạt lại cho người khác.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CsSR.