Khi ấy, Đức Giê-su nói với người Do-thái rằng : “Nếu tôi làm chứng về chính mình, thì lời chứng của tôi không thật. Có Đấng khác làm chứng về tôi, và tôi biết : lời Người làm chứng về tôi là lời chứng thật. Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an, và ông ấy đã làm chứng cho sự thật. Phần tôi, tôi không cần lời chứng của một phàm nhân, nhưng tôi nói ra những điều này để các ông được cứu độ. Ông Gio-an là ngọn đèn cháy sáng, và các ông đã muốn vui hưởng ánh sáng của ông trong một thời gian. Nhưng phần tôi, tôi có một lời chứng lớn hơn lời chứng của ông Gio-an : đó là những việc Chúa Cha đã giao cho tôi để tôi hoàn thành ; chính những việc tôi làm đó làm chứng cho tôi rằng Chúa Cha đã sai tôi. Chúa Cha, Đấng đã sai tôi, chính Người cũng đã làm chứng cho tôi. Các ông đã không bao giờ nghe tiếng Người, cũng chẳng bao giờ thấy tôn nhan Người. Các ông đã không để cho lời Người ở mãi trong lòng, bởi vì chính các ông không tin vào Đấng Người đã sai đến. Các ông nghiên cứu Kinh Thánh, vì nghĩ rằng trong đó các ông sẽ tìm được sự sống đời đời. Mà chính Kinh Thánh lại làm chứng về tôi. Các ông không muốn đến cùng tôi để được sự sống.
“Tôi không cần người đời tôn vinh. Nhưng tôi biết : các ông không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Tôi đã đến nhân danh Cha tôi, nhưng các ông không đón nhận. Nếu có ai khác nhân danh mình mà đến, thì các ông lại đón nhận. Các ông tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang phát xuất từ Thiên Chúa duy nhất, thì làm sao các ông có thể tin được ?
“Các ông đừng tưởng là tôi sẽ tố cáo các ông với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ông chính là ông Mô-sê, người mà các ông tin cậy. Vì nếu các ông tin ông Mô-sê, thì hẳn các ông cũng tin tôi, bởi lẽ ông ấy đã viết về tôi. Nhưng nếu điều ông ấy viết mà các ông không tin, thì làm sao tin được lời tôi nói ?”
Suy niệm
Chúng ta hay nghe nói : « xem quả thì biết cây ». Chúa Giêsu hôm nay cũng muốn người Do Thái nhìn vào những việc Ngài làm để nhận ra Ngài được Cha sai đến (c. 36). Hơn nữa, chính Kinh Thánh mà người Do Thái tin là Lời Chúa cũng làm chứng về Ngài (c. 38).
Tiếc rằng, cho dù Đức Giêsu đã làm bao nhiêu phép lạ, cho dù người ta nghiên cứu Kinh Thánh hằng ngày, họ vẫn không chịu tin vào Đức Giêsu.
Chúng ta lấy làm khó hiểu và không biết vì sao mà người Do Thái cứng tin đến thế. Nhưng nhờ Đức Giêsu, ta biết một vài lý do : đó là vì họ không muốn đến cùng và đón nhận Ngài (c. 40 và 41) ; vì họ « tìm cách tôn vinh lẫn nhau và không tìm kiếm vinh quang xuất phát từ Thiên Chúa » (c. 44).
Khi tìm kiếm vinh quang cho riêng mình, thì cũng có nghĩa là người ta trở nên khép kín, đóng lại mọi cánh cửa lòng, không còn khả năng nhận ra cái hay, cái đẹp, cái tốt của người khác mà đến với họ nữa.
Tìm kiếm sự tôn vinh, tiếng khen nơi người đời, thì cũng có nghĩa là gạt « vinh quang Thiên Chúa » qua một bên.
Còn Đức Giêsu « không cần người đời tôn vinh » (c. 41). Ngài chỉ cần chu toàn những công việc của Cha, và công việc đó làm chứng về Ngài. Ngài chỉ cần sống trước mặt Cha và làm việc theo ý Cha.
Mùa Chay là cơ hội đặc biệt để ta sống như Đức Giêsu.
Ta cầu nguyện để hướng lòng lên Chúa chứ không phải là hướng về mình.
Ta ăn chay để dẹp bỏ thú vui thân xác, lòng tham lam vật chất và đam mê quyền lực. Ba « thần tượng » này là nguồn gốc nhiều sự dữ. Ta nên tự hỏi, « thần tượng » nào đang quấy nhiễu ta nhiều nhất, để rồi xin Chúa ban ơn giúp sức mà chiến thắng nó.
Ta làm việc bác ái, là dịp ta mở lòng ra với người khác và những việc ta làm sẽ là « bằng chứng » cho biết ta là ai, là người thế nào, chứ không cần tìm kiếm tiếng khen hay sự tôn vinh của người đời.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR