CHUYỆN MỘT PHÚT

Thanksgiving’s Day- Lễ Tạ ơn
LỜI CẦU NGUYÊN.
ĐỜI…

Hình minh họa

Sáng nay, trên đường đi làm, mình bất giác dừng xe ở một giao lộ. Liếc nhìn đèn đỏ, mình cũng liếc qua bảng số đèn  điện tử đang nhấp nháy từng bước chậm chạp, chậc lưỡi : “Cha nó, đèn đỏ chi cả phút?!”
Cái ngã tư đông đúc dường như hậm hực, xe dừng “ghét” xe chạy, cứ nhổm lên từng chút một, mặc kệ cái đèn già nua theo một chu kỳ vô cảm. Mình đảo mắt nhìn quanh, đôi mắt dừng lại bên lề phải, nơi có ba mẹ con đen đúa rách nát đang bán vé số. Bao nhiêu câu hỏi nảy lên trong đầu: Lại lừa chứ gì? Lại mượn thân xác trẻ em ra để động lòng thương của người khác chứ gì ? Lại trẻ em Campuchia chứ gì ? Chồng chị ấy đâu ? Ủa mà chồng con gì mấy người này ? Chỉ tội cho hai đứa nhỏ, một đứa khoảng 4-5 tuổi và một đứa còn đang ẳm ngửa.
Đôi mắt mình ngừng lại ở đứa bé còn ẳm ngửa. Cũng đang là một ông bố, mình xót xa nhìn thằng bé gầy nhom đang rúc người vào lòng “bà mẹ”. Tự nhiên mình thấy thằng bé ấy vén áo chị phụ nữ như một quán tính và …nó bú. Mẹ nó vừa phát hiện mình đang nhìn thằng bé vừa ngượng ngùng xấu hổ kéo vạt áo che bầu ngực teo héo, nhưng  thằng bé  có vẻ đang đói, nên nó không buông tha cho mẹ. Mình liền quay sang chỗ khác, coi như không thấy gì.
Cảm giác có chút gì đó xấu hổ len vào hồn mình,  khi nghĩ không tốt về người khác.
Nhìn lên đèn đỏ, cũng còn 10 giây để giải thoát mình khỏi cái cảm giác không đâu ra đâu này.
Đột nhiên, mình nhớ ngay trong túi áo có chút tiền. Nghĩ là làm, mình móc ra trong túi tờ 20k. Đèn đỏ còn 5 giây. Phía sau nhiều xe đã lên ga, vài xe cũng đã sang số lạch cạch và vọt đi. Mình bật xi-nhan phải tấp vào lề. Nhiều xe đã chạy ngang, chạy cắt mặt khiến xe mình phải chậm chạp nhích từng chút. Nhìn vào trong lề, mắt của thằng bé 4-5 tuổi và của người mẹ sáng lên hy vọng. Xe vừa chạm lề, thằng bé nhanh nhảu chìa cho mình xấp vé số. Mình cười vừa lắc đầu vừa rút tờ 20k, vuốt nhẹ tờ tiền cho thẳng thớm rồi hai tay vừa gửi chị và nói: Em không mua vé số. Em biếu chị và hai cháu !
Thằng nhóc 4-5 tuổi nhìn mẹ nó như ngơ ngác, thằng nhóc ẳm ngửa nhả vú mẹ nó quay ra nhìn mình nói chuyện. Mẹ nó đang bế nó một tay, quên cả kéo áo xuống, đưa tay còn lại ra nhận tờ tiền, cúi đầu cảm ơn mình. Mình cũng cúi đầu cảm ơn chị và rồ ga để đi tiếp. Liếc nhìn lên đèn, đèn xanh chỉ còn 5 giây. Mình vọt ga. Cái nắng được Facebook dự báo là có thể lên đến 37 độ chợt mát dưới …36 độ. Ừ kệ, nắng sáng tốt mà !

BÙI KHẮC NHÃ