Khi ấy, Đức Giêsu nói rằng: “Thật, tôi bảo thật các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp. Còn ai đi qua cửa mà vào, người ấy là mục tử. Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra. Khi đã cho chiên ra hết, anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh. Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận biết tiếng người lạ”. Đức Giêsu kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ không hiểu những điều Người nói với họ. Vậy, Đức Giêsu lại nói: “Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào. Mọi kẻ đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ. Tôi là cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được đồng cỏ. Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.”
Suy niệm
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu dùng hình ảnh thật gần gũi để diễn tả sự quan tâm, săn sóc của Ngài đối với mỗi người chúng ta. Đó là hình ảnh người chăn chiên : khi bước vào chuồng chiên, anh “gọi tên từng con”, rồi “dẫn chúng ra”. Khi chiên ra đã ra hết, “anh đi trước và chiên theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh”. Đó là công việc hàng ngày của anh. Nhờ anh mà chiên được no thoả và được “sống dồi dào”.
Cũng vậy, Đức Giêsu đã gọi mỗi người chúng ta. Vì vậy mà Ngài biết tên của từng người, biết rõ ta là ai, biết hôm nay ta đang khoẻ mạnh hay đau yếu, đang vui tươi hay buồn phiền, đang bình an hay lo lắng…
Mỗi ngày Ngài cũng vẫn dẫn dắt ta, vẫn chăm lo cho ta, như mục tử dẫn chiên ra đồng cỏ, đến bên suối nước.
Phần ta, cần nhận ra tiếng của Ngài và theo Ngài, chứ “không theo người lạ”.
Mỗi ngày, có biết bao “người lạ” lên tiếng gọi ta. Ngoài những lời mời gọi của tiền bạc, của danh vọng, của ăn uống nhậu nhẹt… ta còn thấy lời mời của những người theo phong trào bói toán ma thuật, hay phong trào “sách sự thật”, “sứ điệp từ trời”, “hội thánh của Đức Chúa Trời”… Nếu không tỉnh táo và không tin tưởng vào sự hướng dẫn của Giáo Hội, ta dễ có nguy cơ nghe theo những lời mời gọi có vẻ bên ngoài rất đạo đức này. Không ít người đang theo các phong trao này, họ đang xa Giáo Hội và xa Chúa mà lại cứ tưởng là đang phụng sự Chúa và đang ở trong Giáo Hội.
Xin Chúa cho ta cảm nhận được lòng yêu thương săn sóc của Chúa đối với chúng ta, để rồi ta luôn bình an trong mọi hoàn cảnh.
Xin Ngài cũng gìn giữ đôi tai của ta, để ta luôn biết tỉnh táo chỉ nghe Chúa, nghe theo sự hướng dẫn của Giáo hội mà thôi, để không nghe lời mời của những cám dỗ và nhất là lời mời của “khách lạ” là những phong trào sai lạc.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR