Khi ấy, có người thuộc nhóm Pha-ri-sêu mời Đức Giê-su dùng bữa với mình. Đức Giê-su đến nhà người Pha-ri-sêu ấy và vào bàn ăn. Bỗng một phụ nữ vốn là người tội lỗi trong thành, biết được Người đang dùng bữa tại nhà ông Pha-ri-sêu, liền đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Chị đứng đằng sau, sát chân Người mà khóc, lấy nước mắt mà tưới ướt chân Người. Chị lấy tóc mình mà lau, rồi hôn chân Người và lấy dầu thơm mà đổ lên.
Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu đã mời Người liền nghĩ bụng rằng : “Nếu quả thật ông này là ngôn sứ, thì hẳn phải biết người đàn bà đang đụng vào mình là ai, là thứ người nào : một người tội lỗi !” Đức Giê-su lên tiếng bảo ông : “Này ông Si-môn, tôi có điều muốn nói với ông !” Ông ấy thưa : “Dạ, xin Thầy cứ nói.” Đức Giê-su nói: “Một chủ nợ kia có hai con nợ : một người nợ năm trăm quan tiền, một người năm chục. Vì họ không có gì để trả, nên chủ nợ đã thương tình tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, ai mến chủ nợ hơn ?” Ông Si-môn đáp : “Tôi thiết tưởng là người đã được tha nhiều hơn.” Đức Giê-su bảo : “Ông xét đúng lắm.”
Rồi quay lại phía người phụ nữ, Người nói với ông Si-môn : “Ông thấy người phụ nữ này chứ ? Tôi vào nhà ông : nước lã, ông cũng không đổ lên chân tôi, còn chị ấy đã lấy nước mắt tưới ướt chân tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã chẳng hôn tôi một cái, còn chị ấy từ lúc vào đây, đã không ngừng hôn chân tôi. Dầu ô-liu, ông cũng không đổ lên đầu tôi, còn chị ấy thì lấy dầu thơm mà đổ lên chân tôi. Vì thế, tôi nói cho ông hay : tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều. Còn ai được tha ít thì yêu mến ít.” Rồi Đức Giê-su nói với người phụ nữ : “Tội của chị đã được tha rồi.” Bấy giờ những người đồng bàn liền nghĩ bụng : “Ông này là ai mà lại tha được tội ?” Nhưng Đức Giê-su nói với người phụ nữ : “Lòng tin của chị đã cứu chị. Chị hãy đi bình an.”
Suy niệm
Trong Tin Mừng, nhiều lần ta thấy các kinh sư và những người Pharisêu hay chống đối và tìm cách hại Đức Giêsu. Nhưng hôm nay, Ngài nhận lời đến dùng bữa tại nhà ông Simon, một người thuộc nhóm Pharisêu. Như thế, Đức Giêsu sẵn sàng đến với bất cứ ai, cho dù họ thuộc địa vị và tầng lớp nào, miễn là họ mở lòng, mở cửa đón nhận thì Ngài sẽ bước vào.
Còn một người khác cũng bước vào phòng tiệc, dù không được mời. Đó là một phụ nữ tội lỗi. Chắc chắn chị phải có một động lực mãnh mẽ lắm mới có thể can đảm bước vào nhà người Pharisêu này. Hơn nữa, chị đã chuẩn bị trước, vì chị đem theo một bình bạch ngọc đựng dầu thơm. Rồi những cử chỉ của chị thật khó diễn tả bằng lời : chị khóc, nước mắt tưới ướt chân Đức Giêsu, chị lau chân Ngài không phải bằng khăn, mà bằng tóc của mình, rồi chị hôn chân Người và sau cùng lấy dầu thơm mà đổ lên.
Việc làm của chị khiến ông chủ nhà khó chịu, nhưng Đức Giêsu thì nhìn thấy nơi chị một tấm lòng hối cải và biết ơn. Có thể nói, đó là những giọt nước mắt hạnh phúc. Cử chỉ của chị thể hiện lòng kính trọng cao độ. Ta không biết chị đã gặp Đức Giêsu khi nào, nhưng rõ ràng là chị đã tin, đã được Ngài tha thứ và bây giờ chị thể hiện hạnh phúc và lòng yêu mến của mình : « Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là (lúc này đây) chị đã yêu mến nhiều ».
Mong sao ta cũng luôn mở lòng mời Đức Giêsu vào nhà của mình, mời Ngài cùng dùng bữa, cùng làm việc và cùng cầu nguyện với ta.
Nhìn lại, ta được Chúa tha thứ nhiều lần, nhưng có khi nào ta đã thể niềm vui bằng những việc làm cụ thể giống như người phụ nữ kia? Ta đã làm gì cho Chúa và làm gì cho người bên cạnh để thể hiện lòng biết ơn sau mỗi lần ta được Chúa thứ tha?
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.