Tin để được cứu – Tin Mừng ngày thứ Sáu tuần XXXII Thường niên B – Lc 17,26-37

Được yêu và yêu – Tin Mừng ngày thứ Hai tuần VII Phục Sinh – Ga 15, 9-17 
Nỗi buồn sẽ trở thành niềm vui – Tin Mừng ngày thứ Năm tuần VI Phục sinh – Ga 16, 16-20
“Cắt tỉa” – Tin Mừng ngày thứ Sáu sau Chúa Thánh Thần Hiện Xuống – Mt 5,27-32 
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy. Thiên hạ ăn uống, cưới vợ lấy chồng, mãi cho đến ngày ông Nô-ê vào tàu, và nạn hồng thuỷ ập tới, tiêu diệt tất cả. Sự việc cũng xảy ra giống như vậy trong thời ông Lót : thiên hạ ăn uống, mua bán, trồng trọt, xây cất. Nhưng ngày ông Lót ra khỏi Xơ-đôm, thì Thiên Chúa khiến mưa lửa và diêm sinh từ trời đổ xuống tiêu diệt tất cả. Sự việc cũng sẽ xảy ra như thế, ngày Con Người được mặc khải. Ngày ấy, ai ở trên sân thượng mà đồ đạc ở dưới nhà, thì đừng xuống lấy. Cũng vậy, ai ở ngoài đồng thì đừng quay trở lại. Hãy nhớ chuyện vợ ông Lót. Ai tìm cách giữ mạng sống mình, thì sẽ mất ; còn ai liều mất mạng sống mình, thì sẽ bảo tồn được mạng sống. Thầy nói cho anh em biết : đêm ấy, hai người đang nằm chung một giường, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. Hai người đàn bà đang cùng nhau xay bột, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại. Hai người đàn ông đang ở ngoài đồng, thì một người sẽ được đem đi, còn người kia bị bỏ lại.” Các môn đệ lên tiếng hỏi Đức Giê-su : “Thưa Thầy, ở đâu vậy ?” Người nói với các ông : “Xác nằm đâu, diều hâu tụ đó.”
Suy niệm
Cuối bài Tin Mừng hôm nay, ta thấy các môn đệ hỏi Đức Giêsu: “Thưa Thầy, ở đâu vậy?”
Đức Giêsu đã nói rõ rằng ngày Chúa đến rất bất ngờ, đến với bất cứ ai và trong bất cứ hoàn cảnh nào: có thể là khi người ta đang ngủ trên giường, có thể là khi đang xay bột, có thể đang đi làm ở ngoài đồng. Thế mà các môn đệ vẫn nghĩ là việc đó xảy ra ở nơi khác, với người khác, chứ không phải xảy ra cho các ông.
Suy nghĩ của các môn đệ cũng là suy nghĩ của những người thời ông Noê, thời ông Lót, và có lẽ cũng là suy nghĩ của nhiều người trong chúng ta.
Có thể những người thời ông Noê đã nghĩ ông và gia đình ông bị “khùng”, vì cuộc sống đang yên ổn, có gì khác thường đâu, sao lại tốn công, mất sức đi đóng thuyền.
Cũng vậy, thời ông Lót, “thiên hạ ăn uống, mua bán, trồng trọt, xây cất », sao ông Lót và gia đình lại bỏ hết tài sản và vỗi vã ra khỏi thành?
Thực ra Noê và ông Lót không “khùng”, nhưng là đang “tỉnh thức”, còn những người khác cứ nghĩ là họ đang bình thường, trong khi thực ra họ “đang ngủ”, vì họ không biết rằng tai hoạ kinh khủng là “hồng thuỷ” và “mưa lửa, diêm sinh” sắp ập xuống trên họ.
Là người theo Chúa, đôi khi ta cũng hay bị người khác nói là “lạc hậu”, là “mê tín”, là không văn minh… Khi ta đi lễ, cầu nguyện, lần chuỗi,… ta cũng có thể bị xem là “khùng”, bởi vì thời buổi khoa học kỹ thuật phát triển lắm rồi mà ta vẫn con tin vào Chúa, vẫn còn chạy đến với Ngài.
Ta có thể bị xem là “bất thường” khi tin và theo Chúa, nhưng thực ra đó là thái độ khôn ngoan và ta đang thực sự tỉnh thức.
Cả gia đình ông Noê và ông Lót đã chết, nếu họ không tỉnh thức mà làm theo lời Chúa dạy. Ước chi ta cũng luôn biết nghe và làm theo Lời Chúa, để có thể được cứu thoát vào bất cứ giờ nào, ngày nào.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.