Sinh lợi ân huệ – Tin Mừng ngày thứ Sáu tuần II Mùa Chay năm C – Mt 21, 33-43.45-46

Hãy ra đi – Tin Mừng ngày thứ Năm tuần XXVI Thường niên B – Lc 10,1-12
Hãy biết tha thứ – Tin Mừng ngày thứ Năm tuần XI Thường niên – Mt 6,7-15
Đón Chúa ngự trong tâm hồn – Tin Mừng ngày thứ Sáu tuần III Phục Sinh năm C – Ga 6,52-59
Khi ấy Đức Giêsu nói với các thượng tế và kỳ lão trong dân rằng: “Các ông hãy nghe một dụ ngôn khác: Có gia chủ kia trồng được một vườn nho; chung quanh vườn, ông rào giậu; trong vườn, ông khoét bồn đạp nho, và xây một tháp canh. Ông cho tá điền canh tác, rồi trẩy đi xa. Gần đến mùa hái nho, ông sai đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi. Bọn tá điền bắt các đầy tớ ông: chúng đánh người này, giết người kia, ném đá người nọ. Ông lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước: nhưng bọn tá điền cũng xử với họ y như vậy. Sau cùng, ông sai chính con trai mình đến gặp chúng, vì nghĩ rằng: ‘Chúng sẽ nể con ta’. Nhưng bọn tá điền vừa thấy người con, thì bảo nhau: ‘Ðứa thừa tự đây rồi! Nào ta giết quách nó đi, và đoạt lấy gia tài nó!’ Thế là chúng bắt lấy cậu, quăng ra bên ngoài vườn nho, và giết đi. Vậy xin hỏi: Khi ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?” Họ đáp: “Ác giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông.” Ðức Giêsu bảo họ: “Các ông chưa bao giờ đọc câu này trong Kinh Thánh sao: ‘Viên đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên viên đá đầu góc. Đó là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta’ 
Bởi đó, tôi nói cho các ông hay: Nước Thiên Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi không cho các ông nữa, mà ban cho một dân biết làm cho Nước ấy sinh hoa lợi.” Nghe những dụ ngôn Người kể, các thượng tế và người Pharisêu hiểu là Người nói về họ. Họ tìm cách bắt Người, nhưng lại sợ đám đông, vì đám đông cho Người là một ngôn sứ.
 
Suy niệm
 
Các tá điền là những người làm thuê, nhưng họ không chịu trả hoa lợi, tệ hơn nữa, họ còn giết luôn các đầy tớ và chính người con mà chủ sai đến. Lý do là vì họ muốn « đoạt lấy gia tài » của người con này. Họ đã quên rằng họ chỉ là người quản lý mà thôi. Họ đã tham lam nghĩ rằng vườn nho sẽ là của họ.
Mỗi chúng ta đều có khả năng và điều kiện riêng. Nhưng tất cả đều từ Chúa mà đến. Nếu ta có khỏe hơn người khác, giỏi hơn người khác, giàu hơn người khác, nhiều tài hơn người khác… thì ấy là ta đã « được quản lý » nhiều hơn người khác mà thôi. Chúa muốn ta làm cho những ân huệ này sinh lợi, chứ không phải là chiếm giữ cách ích kỷ.
Khi ta dùng tất cả những gì Chúa ban để sống tốt, có ích cho bản thân, cho gia đình, cho người xung quanh, thì đó là ta « trả hoa lợi » cho Chúa rồi.
Trái lại, nếu chúng ta thu tích và hưởng thụ riêng, để rồi nhắm mắt làm ngơ trước nhu cầu của người khác, thì lúc đó ta rơi vào trường hợp của ông nhà giàu trong dụ ngôn « ông phú hộ và Ladarô nghèo khó » mà Đức Giêsu kể hôm qua.
 
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.