Khi ấy, Đức Giê-su dừng lại ở một chỗ đất bằng. Nơi đây có đông đảo dân chúng tìm đến với Người. Đức Giê-su ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói :
“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó,
vì Nước Thiên Chúa là của anh em.
“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói,
vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng.
“Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc,
vì anh em sẽ được vui cười.
“Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xoá tên như đồ xấu xa. Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế.
“Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi.
“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói.
“Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than.
“Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cha ông họ đối xử như thế.”
Suy niệm
Đọc và suy gẫm đoạn Tin Mừng hôm nay và trong hoàn cảnh xã hội đang sống, ta không khỏi ngạc nhiên vì những gì Đức Giêsu tuyên bố trước dân chúng.
Trong khi người ta thi nhau tìm cách để có tiền, có của, thì Đức Giêsu lại nói : « Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó ».
Trong khi người ta tìm đồ ăn thức uống cao lương mĩ vị, thì Đức Giêsu lại nói : « Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói ».
Trong khi người ta đang muốn tìm kiếm những thú vui mới lạ, muốn cười nhiều hơn, thì Đức Giêsu lại nói : « Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc ».
Trái lại, ba lần Đức Giêsu nói “khốn cho” những người đang giầu có, đang no nê, đang vui cười và đang được mọi người ca tụng.
Khi nói « khốn cho các ngươi » (οὐαὶ), Đức Giêsu không có ý chúc dữ cho người ta, nhưng Ngài thể hiện nỗi tiếc nuối và đau buồn. Buồn vì những người này tìm sự an ủi nơi tiền bạc, tìm sự thoả mãn nơi của ăn thức uống, tìm kiếm thú vui và lời ca tụng của người đời. Đó là những thứ chóng qua, nhất thời, nhưng luôn có nguy cơ kìm hãm người ta lại, để rồi không còn mở lòng ra tìm và đón nhận Chúa nữa.
Mong sao trong cuộc sống đầy khó khăn và phải gắng sức mỗi ngày vì miếng cơm manh áo, ta vẫn tìm và bám vào Chúa trước tiên, vì sự giàu có thật, no đủ thật, vui mừng thật và bình an thật…chỉ có thể tìm thấy ở nơi Chúa mà thôi.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.