Băng Tuyết

Năm ngón tay – 1
Năm ngón tay – 2
Vô tư lự

Đời phù hoa như lớp tuyết phủ ngoài tuyệt đẹp.  Thoạt trông như thế giới thần tiên, cô đơn, đầymộng ảo. Nhưng kỳ thật chỉ là mong manh, nước lả bụi mờ.

 Đẹp! Ôi tuyệt đẹp đồi thông tuyết phủ,
Đắm đuối người trong giá lạnh mù khơi,
Chơi vơi trong thế giới âm u, kỳ ảo,
Lất phất buồn theo nhạc điệu mưa rơi.

Đẹp! Ôi tuyệt đẹp đường trường tuyết phủ,
Tay Hóa Công khéo trải thảm gian trần,
Dìu bước đê mê cảnh giới thiên thần,
Tình Ngài yêu thương dành riêng con ấp ủ.
Cảm tạ Ngài, đường trần gian rong ruỗi,
Kiếp long đong con chợt tỉnh mộng đời.

Đẹp! Ôi tuyêt đẹp, tay Hóa Công huyền diệu,
Dưới bệ Ngài con phủ phục kính tin,
Bởi vỡ lẽ sáng soi con thấu hiểu,
Đời tạm chóng qua như tuyết rã mây tan,
Tất cả vinh quang, tình yêu mật ngọt,
Theo giòng đời tất cả, mỏi mòn tan.

Như lớp tuyết kia, đẹp đẽ chừng nào,
Cơn gió thoảng, ánh thái dương ló dạng,
Tan rã rời cuốn trôi, giòng bụi cát.

Tảng băng giá như tâm hồn chai đá,
Dẫu chai lỳ, cứng cõi, khó siêu lòng,
Với sức nóng tình yêu, lòng thuơng xót Chúa
Chiếu dọi vào, chai đá mỏi mòn tan.
Diệu kỳ thay! Tuyết tan, đồi thông đầy nhựa sống,
Khí sắc thắm tươi, màu xanh vĩnh cữu.
Với tình Ngài, mặc nước cuốn lao xao,
Mặc gió ngàn, hắt hiu đồi núi,
Băng tuyết nào cũng phải mỏi mòn tan.

Lạy Chúa, xin cho con biết nhìn tạo vật
Như nhìn thấy thiên nhan,
Hồng Ân Thiên Chúa.

Quỳnh Hoa,
Kỷ niệm một ngày đội tuyết đưa con gái vào nguyện đường. Corbus Christi, BC, Canada