Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho. Cành nào gắn liền với Thầy mà không sinh hoa trái, thì Người chặt đi ; còn cành nào sinh hoa trái, thì Người cắt tỉa cho nó sinh nhiều hoa trái hơn. Anh em được thanh sạch rồi nhờ lời Thầy đã nói với anh em. Hãy ở lại trong Thầy như Thầy ở lại trong anh em. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho, anh em cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy. Thầy là cây nho, anh em là cành. Ai ở lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái, vì không có Thầy, anh em chẳng làm gì được. Ai không ở lại trong Thầy, thì bị quăng ra ngoài như cành nho và sẽ khô héo. Người ta nhặt lấy, quăng vào lửa cho nó cháy đi. Nếu anh em ở lại trong Thầy và lời Thầy ở lại trong anh em, thì muốn gì, anh em cứ xin, anh em sẽ được như ý. Điều làm Chúa Cha được tôn vinh là : Anh em sinh nhiều hoa trái và trở thành môn đệ của Thầy.”
Suy niệm
Nếu ai đọc chăm chú một chút những lời Đức Giêsu nói với các môn đệ hôm nay, thì sẽ thấy Ngài lặp đi lặp lại nhiều lần hai từ này : “sinh hoa trái” (φέρω καρπὸν) và “ở lại trong” (μένω). Điều đó cho thấy rõ mong ước của Đức Giêsu là những ai theo Ngài cần sinh những hoa thơm, trái tốt. Đồng thời Ngài cũng cho biết, tự người ta không thể làm được điều đó, mà chỉ khi “ở trong Ngài”, tức là gắn bó với Ngài, thì người ta mới làm được mà thôi.
Trong những ngày hè nóng nực, hình ảnh cái máy điều hoà có lẽ cho ta thấy rõ việc cần gắn bó với Chúa. Nếu không được cắm với nguồn điện, cái máy điều hoà không xứng là một vật trang trí trong căn phòng, vì nó cồng kềnh và chiếm diện tích, nhưng khi được gắn với nguồn điện, thì người ta nhìn nó bằng ánh mắt biết ơn, vì nó đã mang lại sự mát mẻ, dễ chịu cho căn phòng.
Mỗi gian đoạn qua đi, hay mỗi một ngày qua đi, ta nên dành chút thời gian để nhìn lại và tự hỏi: tôi đã sinh những hoa trái gì: tôi mang lại sự mát mẻ cho cuộc sống hay gây ra những nóng nực khó chịu?
Hoa trái của tôi có phải là những nụ cười vui tươi, những lời nói chân tình, những việc lành phúc đức, những tha thứ cho dù bị xúc phạm, hay một chút hy sinh thời gian, sức khoẻ vì người thân, vì lợi ích của hội đoàn trong giáo xứ hay không?
Hay hoa trái của tôi là những lời nói chua ngoa, những gây sự, cãi chửi nhau, những lời nói dối, hoặc vì sống ích kỷ, tìm vui thú riêng mà tôi lừa gạt mọi người, nhất là người thân trong gia đình là bố, là mẹ, là chồng, là vợ, là con cái mình…?
Nếu ta luôn sinh hoa trái xấu, thì ta nên coi lại việc “ở lại trong” Đức Giêsu của mình, vì điều đó cho thấy ta chưa thực sự gắn bó với Ngài, cho dù ta vẫn đi lễ, vẫn đọc kinh hằng ngày.
Còn nếu một ngày ta sinh nhiều hoa trái tốt, ta tạ ơn Chúa, vì đó là dấu hiệu rõ ràng ta đang gắn bó với Đức Giêsu và Ngài đang ở trong ta.
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.