Khi ấy, Ðức Giêsu tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố: “Thật, Thầy bảo thật anh em: có một người trong anh em sẽ nộp Thầy.” Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. Trong số các môn đệ, có một người được Ðức Giêsu thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Ðức Giêsu. Ông Simon Phêrô làm hiệu cho ông ấy và bảo: “Hỏi xem Thầy muốn nói về ai?” Ông này liền nghiêng mình vào ngực Ðức Giêsu và hỏi: “Lạy Thầy, ai vậy?” Ðức Giêsu trả lời: “Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy.” Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giuđa, con ông Simon Ítcariốt. Y vừa ăn xong miếng bánh, Xatan liền nhập vào y. Ðức Giêsu bảo y: “Anh làm gì thì làm mau đi!” Nhưng trong số các người đang dùng bữa, không ai hiểu tại sao Người nói với y như thế. Vì Giuđa giữ túi tiền, nên có vài người tưởng rằng Ðức Giêsu nói với y: “Hãy mua những món cần dùng trong dịp lễ”, hoặc bảo y bố thí cho người nghèo. Sau khi ăn miếng bánh, Giuđa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối.
Khi Giuđa đi rồi, Ðức Giêsu nói: “Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người. Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy; nhưng như Thầy đã nói với người Do thái: ‘Nơi tôi đi, các người không thể đến được’, bấy giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy. Ông Simon Phêrô nói với Ðức Giêsu: “Thưa Thầy, Thầy đi đâu vậy?” Ðức Giêsu trả lời: “Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được; nhưng sau này anh sẽ đi theo.” Ông Phêrô thưa: “Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được? Con sẽ thí mạng con vì Thầy!” Ðức Giêsu đáp: “Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.”
Suy niệm
Trong bài Tin Mừng hôm qua (Ga 12,1-9), ta thấy Giuđa tỏ ra tiếc của khi Maria lấy dầu thơm quý giá xức chân Chúa. Giuđa đưa ra lý do rất hay : « Sao lại không bán dầu thơm đó lấy ba trăm quan tiền mà cho người nghèo ». Tuy nhiên, suy nghĩ thật sự của Giuđa không phải như vậy, vì thánh Gioan nói : « Y nói thế, không phải vì lo cho người nghèo, nhưng vì y là một tên ăn cắp. Y giữ túi tiền và thường lấy cho mình những gì người ta bỏ vào quỹ chung ». Còn hôm nay, Đức Giêsu phải đau buồn mà tuyên bố : « Thật, Thầy bảo thật anh em : có một người trong anh em sẽ nộp Thầy ».
Có lẽ Giuđa phải là môn đệ thân tín và biết lo toan lắm nên mới được giao trách nhiệm giữ quỹ chung. Ây vậy mà vì tiền, Giuđa đánh mất tư cách làm môn đệ, đã trở thành « tên ăn cắp ». Vì tiền, Giuđa sẵn sàng bán Thầy.
Đồng tiền luôn có sức mạnh chi phối người ta. Không thiếu gia đình vì tiền mà chia rẽ, anh chị em không nhìn mặt nhau chỉ vì bố mẹ chia gia tài không như ý muốn.
Vì tiền, người ta sẵn sàng cho đủ loại hóa chất vào rau quả, đồ ăn thức uống… mà không cần biết có bao người đang chết vì ung thư.
Vì tiền, bao thanh thiếu niên đã trở thành những kẻ đâm thuê chém mướn, mà không cần biết mình đang gây họa cho gia đình, cho người thân và cho xã hội.
Vì tiền mà bao loại thuốc giả được làm ra khiến bao người chết oan…
Xin Chúa giúp ta biết nhìn và dùng của cải vật sao cho đẹp ý Chúa. Tiền bạc phải là phương tiện để ta sống tốt hơn, chứ không phải là cái khiến ta đánh mất chính mình.
Tiền bạc là phương tiện để ta làm việc bác ái, để ta thể hiện sự quan tâm và tình thương đối với người nghèo khổ, chứ không phải là cái khiến ta chia rẽ với người thân yêu và người chung quanh.
Tiền bạc là phương tiện để ta dâng cúng và đóng góp vào nhà Chúa chứ không phải là cái khiến ta sẵn sàng bỏ Chúa, bỏ lễ Chúa Nhật để tìm kiếm nó, như ngày xưa Giuđa đã bỏ Chúa vì tiền.
(Tin về nhà thờ Đức Bà Paris bị cháy chắc ai cũng biết. Thật buồn và thật đau lòng. Chúng ta cầu xin Chúa gửi nhiều người hảo tâm đóng góp để tu sửa công trình gắn liền với lịch sử và đức tin của người công giáo tại Pháp nói riêng và của cả thế giới nói chung).
Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.