Can đảm vì chân lý – Tin mừng ngày thứ Tư tuần XXI Thường niên B – Thánh Gio-an Tẩy Giả bị trảm quyết – Mc 6,17-29

Tin để được sống muôn đời – Tin Mừng ngày thứ Ba tuần thứ II Phục Sinh – Ga 3,7-15
Vâng phục và sẵn sàng đón nhận – Tin mừng ngày thứ Bảy tuần VII Thường niên – Mc 10,13-16
Nên một trong tình yêu Chúa – Tin Mừng ngày thứ Sáu tuần VII Thường niên C – Mc 10,1-12

Khi ấy, vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ của người anh là Phi-líp-phê, mà ông Gio-an lại bảo : “Ngài không được phép lấy vợ của anh ngài !” Bà Hê-rô-đi-a căm thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được. Thật vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.
Một ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các thân hào miền Ga-li-lê. Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà vua nói với cô gái : “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho con.” Vua lại còn thề : “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa nước của ta cũng được.” Cô gái đi ra hỏi mẹ : “Con nên xin gì đây ?” Mẹ cô nói : “Đầu Gio-an Tẩy Giả.” Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng : “Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy Giả, đặt trên mâm.” Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề, lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với cô. Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục, bưng đầu ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho mẹ. Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một ngôi mộ.

Suy niệm

Một cái đầu, đặt trên cái mâm, trong tay cô bé vừa mới lớn, giữa tiếng nhạc và ồn ào của bữa tiệc sinh nhật tại lâu đài ở Macheron. Gioan kết thúc cuộc đời như thế, ông không còn lên tiếng nữa.
Tuy nhiên, cái chết của ông nói lên nhiều chuyện.
Cái chết của ông vạch ra tâm địa tàn ác của hoàng hậu Hêrôđiađê, tận dụng mọi dịp để trả thù.
Cái chết của ông vạch ra sự bốc đồng của một ông vua vội vàng trong lời nói.
Cái chết của ông vạch ra sự hèn nhác của ông vua không dám theo tiếng nói của lương tâm, vì sĩ diện hão mà chấp nhận đánh đổi cái đầu của vị ngôn sứ mà ông vẫn luôn muốn nghe.
Cái chết của Gioan cũng vạch ra sự hèn nhác của nhiều người không dám nói lên sự thật.
Và trên hết, cái chết của Gioan cho thấy thế nào là một ngôn sứ : là người dám chết vì chân lý, chết vì dám nói sự thật, không nể nang, không sợ quyền lực.|
Ước chi ta biết học theo thánh Gioan, dám nói sự thật khi cần, cho dù có phải trả giá đắt. Gioan không chấp nhận im lặng để đổi lấy bình yên. Có lẽ trong cuộc đời Kito hữu, có những lúc ta cần như thế.|
Mong sao ta cũng luôn biết dẹp bỏ những giận hờn ghen ghét, không bốc đồng trong lời nói, sẵn sàng can đảm chỉnh sửa khi cần, chứ không cố chấp và sống vì sĩ diện hão.

Lm. Giuse Nguyễn Văn Hội CSsR.