Cô lái đò

Ngọn cỏ mong manh
Ý nghĩ đầu ngày
Theo Thầy

* Cảm nghiệm của một giáo sư Trưng Vương, 20 năm trên bục giảng

Giơ mái chèo cao vỗ mạn thuyền
Đưa người qua, bến gái thuyền huyên
Đò vừa đến bến người lên hết
Đò trở về không, lái một mình

Đò cô lại giống đò tôi lái
Tôi giống như cô, lái một mình
Qua bến thời gian và học vấn
Khách hàng (1) vội vã bước nhanh nhanh

Cô gái lặng lờ bên sóng nước
Xuôi ngược dòng sông biết mấy lần
Đời người là một chuyến qua sông
Dòng sông định mệnh chìm hay nổi
Tuỳ thuộc đời ta khéo giữ gìn
Tâm tư tình cảm và tín ngưỡng
Trong Thần khí và ân sủng Thiên Chúa

Lạy Chúa
Xin lèo lái con thuyền đời con
Về đến bến “Dòng sông vĩnh hằng”

Quỳnh Hoa
Chú thích: (1) khách hàng: học trò

 

Newer Post
Older Post